Sáng nay khi vô tình lướt newfeed mình thấy một tấm hình về người phụ nữ ngồi trên bia mộ của người thân với sự u buồn. Mình chợt nghĩ đến cuốn sách “Không diệt, không sinh, đừng sợ hãi” của thầy Thích Nhất Hạnh mình đã đọc gần đây.

Đây là cuốn sách mình đã lựa chọn cho những ngày đầu tháng 4 với mong muốn nó sẽ cho mình bớt u minh hơn, xoa dịu đi nỗi đau theo mình là khá là lớn khi một người em mình thương qua đời.

Và sự thật cuốn sách đã không làm mình thất vọng, với một người mới ngộ đạo như mình. Nó đáng giá, đáng trân trọng và cho mình những cách nhìn về sinh ra và mất đi

Theo thầy Thích Nhất Hạnh con người nào có bắt đầu từ lúc sinh ra thì làm sao lại có thể kết thúc khi mình mất đi. Phải chăng cái sự sinh ra và mất đi ấy nó chỉ là một sự biểu hiện. Đủ duyên thì thân hình mình sẽ được hiện ra với những người thân yêu, còn khi hết duyên thì mình là ẩn đi.

Nhiều người vẫn thường hay sợ cái chết. Nhưng không, chết không phải là mất đi tất cả bạn ạ. Thân hình này của chúng ta chỉ là cái tạm bợ. Là một sự hiện hữu, cũng như đám mây kia. Và thân hình cũng chỉ một sự hiện hữu giúp ta học tập và trải nghiệm ở một cuộc sống tạm bợ. Bởi vì trước khi sinh ra ta vẫn luôn hiện hữu sẵn rồi. Chúng ta hiện hữu một phần ở trong cha trong mẹ và một phần chúng ta hiện ra ở trong vũ trụ… và đến đúng thời điểm chúng ta được hình thành với một hình hài cụ thể.

Cũng như bạn hãy nhìn lại tấm hình của bản thân vào những khi 5 tuổi và nhìn lại bản thân của hiện tại. Bạn và người trong hình ấy có giống nhau không? Có cùng suy nghĩ không? Thật vậy chúng ta không giống nhau mà cũng không khác nhau vì đó vẫn là chúng ta mà cũng không phải là chúng ta…

Cũng như trong chúng ta luôn có sự kết nối với tổ tiên, ông bà thông qua hình dáng và từng tế bào trong cơ thể này. Chúng vẫn luôn có sự kết nối thế nên sẽ sai khi nói chết là hết đúng không nào? Mãi cho đến sau này khi bạn mất đi bạn sẽ vẫn luôn hiện hữu và tồn tại, là tồn tại trong vũ trụ trong con cháu nhiều đời sau này của chúng ta.

Và có sự thật chính là xác thân này chỉ là tạm bợ, hình hài này cũng chỉ là tạm bợ mà thôi. Chỉ có linh hồn ta là mãi mãi…

Nếu bạn đang có những người thân yêu đang bước vào những hồi kết của cuộc đời, hoặc chỉ đơn giản bạn đang đau thương vì người thương bạn không còn… thì hãy dành thời gian để cùng ngẫm nghĩ về cuốn sách này. Hơn một liều thuốc nó giúp bạn trở nên thanh thản hơn và siêng năng mỉm cười hơn.

Tâm sẽ trở nên tĩnh lặng đến lạ lùng.

#annthings #reviewbook

Visited 7 times, 1 visit(s) today

Leave A Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *