Trước khi mất hết kí ức về cuốn sách yêu thích 6 tháng đầu năm “Cây cam ngọt của tôi” thì mình nghĩ cần nhanh chóng viết ra những điều mình ấn tượng về cuốn sách này.
Ấn tượng đầu tiên về Cây cam ngọt của tôi
Và sau khi gặp một người bạn yêu thích chuyện thiếu nhi cổ vũ mình đã sẵn sàng rinh em nó về. Khi đọc cuốn sách mình đã nhận ra rằng may mắn bản thân đã không bỏ qua cuốn sách hay như thế này. Dù là một câu chuyện đáng yêu nhưng những triết lý nhân sinh lại vô cùng sâu sắc khiến mình khóc sụt sùi cả buổi.
Ấn tượng về tác giả
Nội dung của cuốn sách
Cây cam ngọt của tôi được viết dưới dạng tự truyền về hành trình lớn lên trước những tổn thương của cậu bé mộng mơ, tinh tế và cô đơn trong chính ngôi nhà của mình – Zezé.
- Mình trân trọng cậu bé đã nỗ lực để có thể mua thuốc tặng bố vào đêm giáng sinh
- Yêu quý cậu bé dám hái trộm hoa để cắm vào chiếc bình trống trên bàn cô giáo Cecília Paim, nhường đồng xu cô giáo cho mình để tặng bạn Cú Nhỏ – cô bé nhà nghèo không ai chơi cùng.
- Tim mình cũng quặn lại với hai trận đòn nhớ đời mà Zezé không thể hiểu được. Một lần là lúc cậu đang mải mê làm một quả cầu giấy đẹp nhất đời mình nên gác lại bữa cơm và lần khác là tìm cách an ủi nỗi buồn của cha bằng cách hát một bài hát học trên đường phố mà không hiểu đó là những lời dung tục. Hai trận đòn quyết định đưa Zezé vào thế giới cô đơn vĩnh viễn của mình.
- Tình bạn lớn cùng ông Bồ tên Manuel Valadares là bạn yêu bằng da bằng thịt của Zezé, người đã yêu thương và thấu hiểu Zezé, nhưng tàu Mangaratiba cũng đã cướp mất người duy nhất trên đời đối xử trìu mến với cậu, từ cử chỉ và lời lẽ cho đến tâm hồn
Mình khá thích một trích đoạn trong cuốn sách là “Giết ông ấy không phải là chộp lấy khẩu súng lục của Buck Jones và bắn bùm. Không cần phải thế. Ông có thể giết một người nào đó trong trái tim ông. Không yêu người đó nữa. Và thế là một ngày nào đó người ấy sẽ chết”.
Khi lang thang đâu đó đọc các bài review mình đều nhận thấy lời nói hay sự vô tâm của người lớn chính là những sát thương to lớn với trẻ nhỏ. Nhưng rồi mình cũng nhận ra góc nhìn nhân văn của tinh thần lạc quan của Zezé cùng tri thức đã giúp cậu tiếp tục duy trì sự sống và thành công sau này. Biết được rằng những khốn khó của năm đầu đời chúng ta, hay các đứa trẻ khác đều không thể tự quyết định hay thay đổi nhưng chúng ta có thể thay đổi cách đối diện, và cách sống của tương lai. Nhưng đâu đó, mình tin rằng nếu bạn đã đọc cuốn sách này hãy bao dung hơn và kiên nhẫn hơn với các đứa trẻ khác.